Thư Gửi
Đồng Bào Việt
Thưa đồng bào kính mến,
Hôm nay, tôi xin được thưa cùng
đồng bào một vài vấn đề quan trọng có ảnh
hưỏng đến công cuộc đấu tranh dân chủ
hoá của toàn dân Việt
Công cuộc đấu tranh Dân Chủ Tự
Do chung của toàn dân Việt
Thuận lợi v́ càng ngày dư luận thế
giói và đồng bào hải ngoại, nhất là đồng bào ta trong nước,
đặc biệt là giới trẻ, càng chú tâm hơn và
đă có nhiều phản ứng hành động cụ thể
hơn đối với những
hành xử bất nhân của chế độ CSVN. Một chế độ đối
xử với đồng bào của ḿnh c̣n dă man hơn cả
Thực Dân Tây. Rất đúng theo nhận định của
ông Nguyễn Thanh Giang cũng như Cụ Trần Độ
lúc sinh tiền. Nó tàn bạo hơn cả Quốc xă Hít Le
hay Tần Thủy Hoàng.
Tất cả những kết hợp trong
ngoài này, đặc biệt là sự can đảm và ư thức
sáng suốt kiên tŕ bên cạnh của thân nhân những nhà
đấu tranh Dân Chủ, như chị Vũ Thúy Hà vợ
anh Phạm Hồng Sơn,
đă và đang đẩy mạnh áp lực lên chế
độ CSVN trên mọi khía cạnh.
Kết quả vụ án anh Phạm Hồng Sơn, ba anh chị
em cháu chiến sĩ dân chủ Nguyễn Văn Lư: Nguyễn Vũ Việt, Nguyễn
Trực Cường, Nguyễn Thị Hoa, là những điển
h́nh nổi bật cho thấy đảng CSVN đă phải
có thái độ tự chế, dù cái tự chế này c̣n rất
nhỏ. Đó là bước ban đầu để ép CSVN phải
tập nhượng bộ dần..nhất là trên những
vấn đề mấu chốt như quan điểm
chính trị-tôn giáo.!!!
Cuộc đấu tranh c̣n tỏ ra thuận
lợi hơn nữa khi có những làn sóng phẫn nộ của
giới trẻ Việt Nam ngay trong nước đang nổi
lên từ từ nhưng chấn động đến nền
tảng của chế độ, mà hệ thống an ninh mật
vụ của chế độ CSVN đang ráo riết vùi dập
nhưng vô vọng. V́ lư do an ninh cho các chiến sĩ dân chủ
trẻ này, tôi chỉ nêu lên những chỉ dấu rơ nét,
thí dụ điển h́nh như những lá thư của
các bạn trẻ trong nước gửi đến các
đài phát thanh Việt Ngữ, RFA, BBC để nói lên sự
hiểu biết và ḷng quan tâm của ǵới trẻ đến
nền chính trị và thời cuộc nước nhà.
Những gợn sóng đều nhấp nhô
này là chỉ dấu của một trận triều dâng
đang đến mà không
cường quyền nào có thể cưỡng chống
được. Bởi trận triều dâng này là tổng hợp
của hàng trăm ngàn Lê Chí Quang, Nguyễn Vũ B́nh, Nguyễn
Khắc Toàn, Phạm Hồng Sơn-Vũ Thúy Hà, Nguyễn Thị Hoa, Nguyễn Vũ
Việt, Nguyễn Trực Cường!
Thưa đồng bào,
Trong những lạc quan thuận lợi
như vậy, dĩ nhiên, đảng CSVN không khoanh tay ngồi
chờ chết như người lún bùn. Họ đang vùng
vẫy đưa ra những kế sách để đánh
phá-chia rẽ ngăn chặn hướng liên kết của
phong trào dân chủ, cũng
như đàn áp để hầu làm suy yếu, phá hoại
sự lớn mạnh của cao trào đấu tranh dân chủ.
Trong bối cảnh này, chúng ta cũng lại thấy nổi
cộm những g̣ dốc cản trở có thể gây nguy hiểm cho cuộc
đấu tranh chung của chúng ta.
Kính thưa đồng bào,
Trong khi đồng bào trong nước, anh
chị em giới trẻ trong nước từ Nam Chí Bắc
đang tận lực moi tim óc dồn hết nỗ lực
vào mục tiêu đấu tranh chung là Dân Chủ Tự Do.
Trong khi các chiến sĩ dân chủ đang bị chế
độ CSVN ráo riết đàn áp, bắt bớ, bố
ráp, cầm tù. Có người sống chết chưa rơ như ông Trần
Khuê… th́ đâu đó, nhất là tại hải ngoại lại
nổi lên những lập luận chủ trương xác
định lằn ranh quốc cộng. Xác định lá cờ chính thống cho cuộc đấu
tranh chung của toàn dân… để đấu tranh!!!
Thế th́ từ
khi chưa có lập luân xác định lằn ranh, xác định
lá cờ biểu tượng th́ các chiến sĩ dân chủ
cùng đồng bào nhân dân trong nước họ đă và
đang làm cái ǵ vậy??? Họ và thân nhân gia đ́nh đang
đấu trí, thí mạng với CSVN v́ vô công rổi nghề,
thất nghiệp làm chuyện bạt mạng chăng?!?
Hiện nay không c̣n lằn ranh nào nữa hết!
Chúng ta đă có Hoàng Cơ Minh, Lê Hồng, Trần Văn Bá,
Cụ Bà Thu, Cụ Liêm, Hồ tấn Anh, Trần Độ,
Phạm Quế Dương, Trần Khuê, Hoà thượng
Huyền Quang, Quảng Độ, Nguyễn Văn Lư, Nguyễn
Đan Quế, Dương Thu Hương, Lê Chí Quang, Nguyễn Vũ B́nh, Nguyễn
Khắc Toàn, Phạm Hồng Sơn-Vũ Thúy Hà, Nguyễn Vũ
Việt, Nguyễn Trực Cường, Nguyễn Thị
Hoa v.v và ở hải ngoại, chẳng hạn đă có cả
một thế hệ trẻ với Mạng Lưới Lên
Đường v.v
Chúng ta chỉ c̣n một lằn ranh duy nhất
là cuộc đấu tranh giữa Toàn Thể Nhân Dân Việt
Chúng
ta được trang bị bằng chính nghĩa, khát vọng
Tự Do Dân Chủ của toàn dân tộc Việt
Mỗi chúng ta, trong tinh thần tự do dân
chủ, tự do ngôn luận tư duy, đều có bổn
phận tôn trọng quyền suy nghĩ chọn lựa của
các cá nhân khác. Mỗi chúng ta, trong tinh thần nhân bản, có
bổn phận tôn trọng t́nh tự, cảm xúc, kỷ niệm
của những người khác. Nhưng mỗi chúng ta,
trong tinh thần tự trọng, tôn trọng lịch sử,
tôn trọng sự thật, tôn trọng quyền lợi danh
dự chung của cả DÂN TỘC VIỆT NAM, đều
có TRÁCH NHỆM nh́n một vấn đề của CẢ
DÂN TỘC ĐÂT NƯỚC VIỆT NAM- VƯỢT QUA KHỎI BẢN
THÂN, PHE NHÓM, TỔ CHỨC, CỘNG ĐỒNG nhỏ bé của
ḿnh.
Chúng
ta không thể và không có quyền lấy những tiêu biểu
của ḿnh, phe nhóm ḿnh, dù chính đáng và linh thiêng đến
đâu, làm cơ bản nhận định cho quyền lợi
danh dự, ân nghĩa, tiêu chí cho cả một dân tộc,
một đất nước!
Hồ Chí Minh và đảng CSVN đă và
đang hành xử độc đoán, bạo ngược
như vậy và đă và đang gây tang thương chết
chóc cho đất nước Việt Nam, khiến cho chúng
ta, nhân dân đồng bào Viêt Nam đang phải đấu
tranh ráo riết từng phút từng giây để giải
thể năo trạng, hệ thống tư duy áp đặt bạo
ngược này..
Trong tinh thần này tôi đưa ra nhận
định thô thiển rằng:
Lá cờ vàng, hay cờ đỏ có thể
là biểu tượng tự do hay biểu tượng
đấu tranh, hay quyền lực cai trị của một
nhóm người này hay nhóm người khác, có quá khứ
Nam hay có quá khứ Bắc, có quá khứ Quốc hay Cộng, nhưng đều
không thể là biểu
tượng tự do dân chủ
hay đấu tranh cho toàn thể dân tộc Việt Nam
nói chung!
Một
tấm vải với những mầu sắc b́nh thường
chỉ trở thành đại diện tiêu biểu, và trở
nên linh thiêng cho cả một dân tộc khi nó được
toàn thể dân tộc đó đồng chấp nhận và
tôn trọng!
Nếu không tấm vải màu mè đó chỉ
có thể là những cái cờ, phướn của hội
đoàn riêng tư hay của những gánh hát phường
chèo.
Có hai trường hợp để lá cờ
trở thành tiêu biểu linh thiêng kính trọng của cả
dân tộc.
a- Lư tưỏng nhất, lá
cờ được trưng cầu dân ư và được
quốc hội tự do dân chủ thông qua.
b- Lá cờ tiêu biểu của
một tập hợp quần chúng đấu tranh đạt
được thành quả độc lập tự do cho
đất nước bằng mồ hôi xương máu của
nhân dân, sẽ đương nhiên được kính trọng
trong giai đoạn đầu tiên của kỷ nguyên mới.
Nhưng vẫn có thể được thay đổi bằng
lá cờ của trường hợp thứ nhất- nếu
nhân dân đồng bào không chấp nhận và muốn thay
đổi.
Nói tóm lại, trong tiến tŕnh đấu
tranh dân chủ của toàn dân Việt Nam đối đầu
với đảng CSVN hôm nay, nếu nhu cầu đ̣i hỏi
một lá cờ để mọi thành phần dân tộc
chung bóng đấu tranh, chúng ta sẽ phải cần một
lá cờ
của phong trào đấu tranh dân chủ, không phải quốc kỳ VN.
Trong trường hợp này, h́nh thức, màu sắc lá cờ
phải được lực lượng dân chủ đồng
thuận. Lá cờ này sẽ được các chiến sĩ
dân chủ trong nước trao đổi và phát động.
Theo thiển kiến của Tôi, có thể đă đến
lúc các chiến sĩ dân chủ trong nước nên chọn
một lá cờ của phong trào Tự Do Dân Chủ, để
làm biểu tượng cho cuộc đấu tranh chung.
Khi đất nước có dân chủ thật
sự, quốc dân Việt Nam sẽ bỏ phiếu lựa
chọn lá quốc kỳ cho một nước Việt Nam
mới, trong kỷ nguyên mới.
Ngoài vấn đề này ra c̣n một vấn
đề nổi cộm trong lề lối suy nghĩ nhận
định về cuộc chiến tương tàn vừa
qua, mà trong đó vai tṛ của Mỹ được thẩm
định theo cảm quan hơn là sự kiện thực
tế. Vấn đề rất
quan trọng v́ nó có thể cũng là mầm mống chia rẽ
tác hại đến tính đoàn kết chung của nhân dân
Việt Nam nói chung, và giới trẻ VN trong và ngoài nước
nói riêng.
Khi đề cập đến vai tṛ của
Mỹ, Liên xô hay bất kỳ một quốc gia nào có liên hệ đến cuộc chiến vừa
qua, chúng ta cũng cần thẳng thắn tŕnh bày đề
ǵới trẻ trong và ngoài nước nắm rơ, hầu giải
toả sự khác biệt tránh những định kiến
hay mặc cảm gây chia rẽ.
- Thứ nhất, cá nhân mỗi chúng ta muốn
mang ơn ai, ca ngợi ai, thánh hoá ai.. đó là quyền cuả
mỗi người. Nhưng khi áp đặt rằng Nhân
Dân Việt Nam mang ơn nhân dân Mỹ, Lính Mỹ trong cuộc
chiến tương tàn vừa qua
th́ đó chính là thái độ áp đặt bạo
ngược đi từ lề lối suy nghĩ phe phái
riêng tư kém hiểu biết sâu xa về sự thật của
bản chất bang giao quốc tế cũng như bản
chất của cuộc chiến tương tàn VN.
Một “người thuộc chế độ
miền Bắc”, muốn cảm ơn Liên Xô, Ba Lan Tiệp,
Hung, Trung Quốc v.v do t́nh cảm liên đới chính trị
qua lại cũ ngày xưa, có thể cộng thêm với
hoàn cảnh hiện tại ăn ở, sinh sống làm việc,
có bạn bè hay lấy vợ lấy chồng ở Nga, Tiệp,
Ba lan, Hung v.v hoặc có thể có cháu nội cháu ngoại ǵ
đó trên những đất nước này v.v Đây là chuyện b́nh thường,
và cũng là quyền CHÍNH ĐÁNG của cá nhân mỗi người này.
Đó là tính nhân bản.
Nhưng khi nói rằng nhân dân Việt Nam mang
ơn cách mạng tháng Mười Nga, mang ơn Xít-ta-lin, mang
ơn nhân dân Nga, Hoa, Tiệp, Hung v.v
th́ đó là hồ đồ, áp đặt bạo
ngược không những với những đồng bào
khác, mà bạo ngược với cả dân tộc đất
nước VN.
Ngược lại một “người Việt
phía miền Nam”, cũng có những liên hệ t́nh cảm từ
chế độ VNCH cũ, hoặc đang sinh sống trên
đất nước Mỹ có dâu có rể Mỹ, cháu nội
cháu ngoại tóc hoe mũi lơ v.v Họ có cảm t́nh và lăng mạn
hoá sự liên hệ đồng minh Việt Mỹ cũng
là thường t́nh và cũng là quyền chính đáng của
họ.
Nhưng nói rằng cả nhân dân VN đều
mang ơn nước Mỹ, lính Mỹ th́ ḿnh đă bạo
ngược với những người VN khác, nhất là
những đồng bào ở đất Bắc
đă chết tức tưởi dưới hàng loạt
bom đạn của Mỹ.
Có những điều
ĐÚNG và CHÍNH ĐÁNG ở b́nh diện một CÁ NHÂN, một
PHE NHÓM, một CỘNG ĐỒNG.. nhưng sẽ rất
SAI, và mang tính ÁP ĐẶT, BẠO NGƯỢC nếu
đem đặt ở phương diện cho cả quốc
gia dân tộc.
Lấy ngay trường hợp nước
Miên Lào và Việt Nam làm thí dụ, v́ hiện nay cao trào chống
Việt Nam lại đang lên . Viễn ảnh một cuộc
“cáp dzuồn” săn đuổi, giết chóc Việt kiều
có thể lại tái diễn.
Cuộc “giải phóng dân tộc Cao Miên” khỏi
cái họa Pôn Pốt đứng từ góc độ của
một người Việt Nam đang sống ở Miên
dưới sự che chở của Hun Sen, th́ đây quả
là một điều cao quí đáng ca ngợi. (Quân) Bộ
đội CSVN tràn vào v́ “tự do dân chủ, nhân đạo!!!”
tiêu diệt bè lũ tội phạm diệt chủng.
Nhưng nh́n tử góc độ của
đa số nhân dân Cao Miên th́ vấn đề có khác. Khác
như thế nào chúng ta đều đă rơ!
Nhưng nh́n thẳng vào sự việc với
bản chất thật sự của nó. (Quân) Bộ đội
CSVN có v́ chính nghĩa nhân bản, nhân đạo, tạo hạnh
phúc cho người Cao Miên, đất nước Cao Miên,
hay chỉ v́ lư do quyền lợi của đảng CSVN và
nước CHXHCNVN? Câu trả
lời, ai cũng đă đều biết rơ ràng!
Vậy th́ cái gọi là “cuộc chiến bảo
vệ tự do dân chủ của Mỹ” ở các nước
khác đặc biệt là ở Việt Nam của chúng ta, thật
ra tất cả chính là v́ quyền lợi chính trị, kinh tế,
và an ninh tối thượng của Mỹ! “Nguyên tắc quyền lợi quốc
gia tối thượng” này, cũng
đă được minh xác bởi chính tổng thống Mỹ,
tướng lănh Mỹ! (Đọc Beyond Peace của Richard
Nixon và Hồi Kư của Tướng Norman Schwarzkopf, cựu
tư lệnh Mỹ tại vùng Vịnh-từng là cố vấn
cho binh chủng Dù của VNCH trước 1975)
Một quốc gia khi gửi tiêu tiền thuế
(tài sản) và sinh mạng của (nhân) công dân họ đến
một quốc gia khác, chắc chắn phải khởi
đi từ quyền lợi tối thượng của họ
trước. Riêng Mỹ, nếu là tối thượng
không cần năn nỉ mời gọi, họ tự động
đơn phương tràn vào bất chấp sự cảnh
cáo, ngăn cản của cộng đồng thế giới,
như Việt Nam 1965, Ia Rắc 2003, Cô Lum Bia v.v . Nhưng nếu không phải
quyền lợi tối thượng của Mỹ, thế giới, LHQ có năn nỉ
kêu gọi mỏi miệng, nhân mạng chết từng ngày
như ở Liberia th́ họ vẫn cứ nhẩn nha c̣
cưa, và nếu phải vào th́ vào cho miễn cưỡng
có lệ, cho đến khi xác định quyền lợi
rơ ràng th́ họ sẽ quyết
định mời LHQ vào thế mạng và rút ra hẳn hoặc
“tràn thêm vào” làm nghĩa vụ quốc tế!!!
Như thế nếu chúng ta, những
người Việt ở nước ngoài ra đi từ
miền Nam cứ ra rả nhận định là nhân dân Việt
Nam nên cảm tạ ân nghĩa nước Mỹ, nhân dân Mỹ,
58 ngàn lính Mỹ v.v chỉ là cảm
tính rất nguy hiểm.
Thứ nhất nó đă không đúng với
sự thật, mà c̣n bạo ngược xúc phạm đến
toàn thề nhân dân, và nhất là không thể tạo đại
đoàn kết toàn dân được, cho dù là cho cuộc
đấu tranh hôm nay hay ngày mai cả khi đất nước
đă có dân chủ.
Người Việt hải ngoại tập
trung sinh sống ở Mỹ nhiều nhất, đông nhất
và trù phú nhất. Nhưng không có nghĩa là Việt nam hải ngoại là ở
Mỹ!!! Và mọi vấn đề Việt Nam lại phải
bắt nguồn ở Mỹ hay từ Mỹ mới
được! Nó làm được ở Mỹ th́ nơi
khác phải theo, phải chấp nhận!!!
Kính thưa đồng bào,
Nói như vậy để chúng ta học
bài học lịch sử cũng như để xác định
nhũng sai lầm trong quá khứ, để từ đó
chúng ta vượt lên trên được nhũng cảm
tính cá nhân hội đoàn của chúng ta mà ḥa nhập vào công
cuộc đấu tranh chung. Và cũng để xác quyết
nền tảng đấu tranh của chúng ta hôm nay là phải
dựa vào dân tộc-nhân dân Việt nam làm cơ bản. Sự
hỗ trợ của các hội đoàn tiến bộ yêu
dân chủ thế ǵói phải được chúng ta đón
nhận cẩn trọng.
Vấn đề c̣n lại không kém phần
cấp bách, là đoàn kết sát cánh với các chiến sĩ
dân chủ, hổ trợ các chiến sĩ dân chủ và gia
đ́nh của họ một cách thiết thực và liên tục..
Đó là tiếp máu, tiếp sức cho họ làm việc, tiếp
máu tiếp sức cho gia đ́nh thân nhân họ nếu họ
đang bị cầm giữ tù đày. Được
như vậy cá nhân các chiến sĩ dân chủ sẽ an
tâm vững chí, và thân nhân gia quyến của họ sẽ vững
vàng nối bước trong công cuộc đấu tranh dân
chủ tự do này.
Kính thư
Nguyên Khả Phạm
Thanh Chương.
Đất tạm
dung, 16- tháng 8 năm Quí Mùi.